Thứ Tư, 9 tháng 12, 2009

Thấm lạnh

Trời buổi sớm miền cao lạnh tê tái. Sương núi quấn chặt chân người. Bản làng chìm trong màu bạc trắng. Năm nay, trời đổi lạnh nhiều hơn. Chưa đến noel mà mỗi sáng ra ai cũng co ro, co ro. Con đường đi làm của mình như càng dài trong sương trắng. Sương nhiều đến nổi đứng cách nhau ba bốn thước đã không rõ mặt. Sương thấm vào da thịt vào đầu những ngón tay tê buốt. Sáng nào đi làm là tôi lại hoà mình trong sương núi để thấm cái lạnh tê tái của vùng cao và để nghe lòng mình vời vợi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét